Nhật ký thong dong đi đẻ của mẹ sinh mổ

0
10

4/7 cả nhà hoang mang lo lắng sợ mình quá ngày dự sinh. Bố mẹ đẻ cũng lặn lội đường xa xuống với con gái để xem tình hình. Lão chồng cũng đã xin nghỉ với cái quyết định không đau thì mổ.

Đến tối tự dưng đòi chồng đi ăn hải sản. Chén no say xong đi tắm thì mình hoảng hết cả hồn vì bị ra máu thành cục luôn. Tắm vội tắm vàng, mình chạy ra gọi chồng. Lão chồng rất tỉnh bảo mình nằm lên giường theo dõi xem con đạp không? Ôi chao, cu con vẫn đạp rất khỏe. Yên tâm rồi. Hí hửng chắc đẻ đêm nay thôi.

Đến tối tự dưng thèm ăn hải sản và đòi chồng dẫn đi. Ảnh minh họa

Nằm mãi chồng lôi mình dậy đi gội đầu, không cả đêm nay lại đi đẻ. Nhưng vừa gội hôm qua. Nghĩ bụng chắc gì đã đẻ được ngay. Mình bảo chồng đưa đi ăn kem cái đã. Mang bầu đã phải kiêng hơn 9 tháng trời rồi. 2 vợ chồng nắm tay nhau đi bộ ăn kem.

23h về đến nhà. Thấy bụng hơi đau, chắc do đi nhiều hay ăn kem đây mà. Ôi đau quá. Mà trời thì đang mưa. Thôi cố ngủ, chắc không đẻ được ngay đâu.

1h, mình đau không ngủ được mà lại cứ buồn đi vệ sinh. Mưa quá chẳng lẽ lại đau bụng đẻ trong cái thời tiết này.

2h đau…đau… Nằm không yên được rồi.

– Chồng ơi, dậy..dậy..

– Khó ngủ thì để yên cho anh ngủ nào

– Em đau bụng.

– Thôi đừng đùa.

Bực bội đạp cho chồng phát, gào lên: “Dậy đưa em đi đẻ”.

Người lão chồng như cái lò xo bật tưng dậy bật điện rồi vớ ngay cái điện thoại gọi taxi. Mình ung dung đi tắm gội cái đã. Xong xuôi xuống nhà đun nồi nước lá tía tô 2 vợ chồng đưa nhau đi đẻ. Ngoài trời mưa to. Đường gần như là ngập. Vào bệnh viện khám trong. Mở 2 phân rồi nhé. Mình mặc bộ váy quá ư là thời trang và được đưa đi đẻ.

Tối đang ngủ bỗng dưng đau bụng quá, mình đập lão chồng dậy bảo đưa em đi đẻ. Ảnh minh họa

Lên đến nơi mình nhớ ra quên không cầm điện thoại. Thế là lại chạy tót xuống dưới tìm chồng để lấy điện thoại cho an tâm. Sắp được gặp con rồi. Cảm giác lâng lâng sung sướng quá.

7h sáng vẫn 2 phân, mình cười toe toét buôn chuyện với người nhà của các mẹ đẻ khác. 7h30, mình đang ngồi thấy có gì đó ộc phát. Nước chảy ra. Ôi thôi vỡ ối rồi. Chạy hộc tốc đi gọi bác sĩ. Khám trong 4 phân rồi. Lại đi ra, cơn đau ngày càng tăng. Đau quá.

8h30, 5 phân rồi nhưng thai cao và bụng vẫn cứng quá. Đau phát khóc rồi, nhìn các mẹ khác đẻ rồi bị khâu sống luôn máu chảy ôi sợ quá. Mình nằm chờ mà không dám mở mắt ra.

10h vẫn nằm chạy máy. Mắt nhắm nghiền. Tiếng trẻ con khóc. Tiếng kêu gào. Tiếng máy chạy. Tiếng dao kéo. Sợ rồi đấy.

11h bụng vẫn căng như quả bóng thế này, chuyển đi mổ. Ôi mổ. 11h30 sắp bị đưa vào phòng mổ.

12h bắt đầu vào phòng mổ. Chân tay mình run cầm cập. Mồ hôi túa ra lạnh toát. Bác sĩ tiêm thuốc gây tê. Nửa người bắt đầu mất cảm giác. Tay lạnh run mất kiểm soát. Khoảng 5′ sau nghe thấy tiếng “ọt ọt”, chắc là nước ối hay gì đó. Bác sĩ đưa cu con cho mẹ nhìn. Trai nhé 3kg2 nhé.

Nằm 1 lát được khâu xong xuôi và chuyển qua phòng hậu phẫu. 5h được gặp con rồi. Nhưng toàn thân ê ẩm không ngồi dậy để ôm con được.

Theo chia sẻ của mẹ Linh Linh/FBNV

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận